Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

Bò khô

Bước 1 : 
Chuẩn bị nguyên liệu.
- Một kg thịt đùi ( nhớ lựa loại thớ thịt dài )
- 150gr đường
- 15gr muối
- 2 thìa cafe bột ngọt
- 2 thìa cafe bột nghệ ( nhớ tìm mua loại nguyên chất nhé )
- 1 gói ngũ vị hương ( loại con nai của vinaco,loại này có hàng giả nên các mẹ cẩn thận )
- 1 thìa ăn cơm rượu thơm ( rượu mai quế lộ ) 
- 1 thìa ăn cơm ớt tươi băm nhỏ.
Bước 2 : 
- Thái thịt theo thớ thịt
- ướp tất cả nguyên liệu vào ( trừ ớt )
-Cất vào ngăn mát tủ lạnh trên 8h. 
- lấy ra kho cho can nước ( gần cạn nhớ đảo đều nếu ko dễ bị cháy )
- Bắc xuống cho ớt băm vào đảo đều chờ cho nguội.
- lấy một miếng màng boc thực phẩm ép miếng thịt vài giữa rồi lấy chày dần nhẹ cho đến khi mềm ra ( nhà mình hay làm ăn và làm dùm cho người quen nên mình mua luôn cái máy cán khô cho khỏi cực )
- sau đó xếp vào lò nướng để nhiệt độ 120' sấy trong thời gian 40' ( lưu ý các mẹ khi sấy nhớ kê hai chiếc đũa dài giữa phần nồi và nắp để cho hơi ẩm thoát ra ngoài sẽ mau khô mà bò ko ra nước ngọt ) nhớ lật mặt mỗi 20' 
* Cách làm rượu thơm: Quế 100gr, hoa hồi 50gr,đinh hương 40gr, trần bì 40gr tất cả rang cho thơm bỏ vào hũ sành ,đổ 500ml rượu volka hoặc rượu nếp 45 độ vào khoảng nửa tháng là dùng được để càng lâu thì rượu càng thơm ngon.

Gừng chua kiểu nhật - Gari ( ガリ ).

Gừng chua này thích hợp với các món hải sản, đồ nhắm và các món ăn cần vị nóng.
Nguyên liệu:
Gừng tươi <loại mới thu hoạch, không già> 500g
-Dấm vải Kim Ngân / 400 ml
-Đường 160g
-Mật ong 2 muỗng
-Muối 1 muỗng
Cách làm:
- Gừng tươi rửa sạch để nguyên vỏ, loại bỏ phần đen và những chỗ bị hỏng nhưng không được cắt mầm vì đây là chỗ tạo màu hồng cho gừng sau này.
- Lát thành những lát mỏng.
- Đổ gừng với nửa muỗng muối vào bát trộn đều đợi khỏang 15 phút.
- Cho phần gia vị còn lại gồm đường ,mật ong, dấm ăn ,muối vào nồi đun tới khi sôi thì vặn nhỏ lửa để 5 phút rồi tắt bếp
- Đun khoảng nửa lít nước sôi , khi sôi thì thả gừng (đã ướp với muối) vào đợi khoảng 3 phút thì vớt ra để ráo nước
- Gừng đã được chắt hết nước đổ vào hỗn hợp gia vị đã được nấu để nguội.
- Gừng sau khi đổ vào hỗn hợp gia vị là đã có thể dùng được nhưng tốt nhất là nên để một tuần nữa là gừng sẽ thấm đượm.

Thứ Năm, 11 tháng 12, 2014

Kỉ luật

Chọn bạn làm ăn (2)

100 bài dạy làm ăn, biên tập theo chương trình của Đài truyền hình Hàn Quốc thập niên 70 
------------------------------------------------------------------------------

Nguồn: Tony Buổi Sáng

Xem bài 1 ở đây



Người ta nói “đàn ông đi biển có đôi”, vì tự mình thì chỉ dừng ở mức độ đi câu cá, còn muốn giăng lưới đánh mẻ cá to, phải hợp lực cùng nhau. 


Điều kiện cần của hùn hạp là SỰ HÀO SẢNG của người rủ. Điều kiện đủ là KỶ LUẬT CỦA MỖI CÁ NHÂN người góp vốn. Kỷ luật này phải là bản chất, hoặc phải được đào tạo để trở thành thói quen. 

Nhóm tình nguyện sau 3 tuần bán cà chua, 30/60 bạn phải rời nhóm. Có những cam kết ban đầu các bạn bỏ qua. Đi trễ. Về sớm. Xuề xòa cho qua sai sót. Báo cáo đến hạn không có. Giao việc quên làm… Các bạn ấy nói dượng không biết tụi con vất vả như thế nào, chiều thứ 6 tan sở là đón xe lên Đà Lạt, mua cà chua xong, sáng thứ 7 ngồi phân loại đến khuya, rồi chủ nhật đứng bán cả ngày, kiếm được bi nhiêu tiền là gửi hết vào quỹ “bạn trẻ khởi nghiệp” hay “áo ấm mùa đông”. Tony đánh giá các bạn ở yếu tố nhiệt tình, tốt bụng, chăm chỉ, hào sảng…nhưng đấy chỉ là ĐIỀU KIỆN CẦN. ĐIỀU KIỆN ĐỦ là tính kỷ luật thì không có, nên trước sau gì cũng tan rã nhóm, giải tán trước cho rồi. Còn 30 đứa thì đào tạo 30 đứa. Hoặc không làm cũng được, làm thì phải đàng hoàng. Ông Lý Quang Diệu nói “you cannot reach your dream or goal without discipline”. Discipline là tính kỷ luật, nếu không có nó, dream (giấc mơ) hay goal (mục tiêu cuối cùng) sẽ không bao giờ đạt được. 

Nước Đức tạo nên chủ nghĩa hoàn hảo trong công việc là vì người Đức được rèn luyện tính kỷ luật từ tấm bé. Người Nhật tạo nên huyền thoại Á Châu cũng vì tính kỷ luật khủng khiếp của mình. Người Hàn tạo nên kỳ tích cũng vì tính kỷ luật đôi lúc hơi cực đoan của họ. Doanh nhân nào thành đạt cũng có cái tính tuyệt vời đó. Bạn thử hẹn ăn trưa với Mr Jack Ma của Alibaba hay Mr Warren Buffett, hẹn 11h45 là đúng 11h45. Không có chuyện tiệc cưới mời 6h thì 7h15 mới múa hát và đãi ăn lúc 7h45. 

Nếu thấy người không có tính kỷ luật, xuề xòa…thì chỉ cà phê cà pháo, tuyệt đối không hợp tác. Ở miền Tây Nam Bộ, dân ở đây có tính hào sảng nên khi mới mở ra làm ăn, doanh nghiệp nào cũng phát triển ầm ầm. Nhưng đến quy mô cỡ vài ngàn công nhân, thì bắt đầu lộn xộn trong quản lý. Có nhà máy chế biến cá basa nọ, cách đây 4 năm Tony đến mua cá, thấy công nhân đi vệ sinh xong vô không rửa tay, quản đốc thấy nhưng bỏ qua. Rồi quản đốc thì vừa chỉ đạo sản xuất vừa quẹt quẹt smartphone. Ông bảo vệ thì ngủ gục, bấm còi miết mới ra mở cửa cổng, đầu tóc rồi bù. Trong phòng thì giám đốc đang cợt nhã với một nữ thực tập sinh, trêu đùa quá trớn. Nhân viên thì vừa đọc tin tức online vừa làm hợp đồng, nên ngôn ngữ hợp đồng ngoại thương mà cứ như nói chuyện showbiz. Khi họp xong, Tony rủ đi ăn trưa, ông giám đốc gọi miết thì anh tài xế mới xuất hiện, vì anh đang trong phòng riêng đánh bài ăn tiền với các tài xế khác. Tony nói sao anh để vậy thì anh cười khà khà, nói kệ, anh em cả. Bữa nào bốn anh hội đồng quản trụy có mặt ở nhà máy, thì phòng giám đốc sẽ được đóng kín, các anh sẽ quánh bài tiến lên. Bốn người là đủ tay bài. Còn nếu chỉ có 2 anh, thì sẽ quánh cờ tướng, mỗi ván cả chục triệu. 

Tony thấy doanh nghiệp vầy thì không ổn. Và đúng 4 năm sau thì nhà máy này rao bán. Vì đơn hàng xuất khẩu nào cũng bị trả lại hoặc tiêu hủy, lúc thì nhiễm vi sinh, lúc thì rơi cây kim trong bịch cá, xuất qua kia bị máy dò kim loại phát hiện, lúc thì cháy nổ do công nhân bất cẩn…Lỗ triền miên. Bữa họp cổ đông để bán nhà máy, trong 4 anh sáng lập viên, người đến muộn 15 phút, người đến muộn 2 tiếng, quýnh quáng bước vào phòng họp, gãi tai nói các lý do vô cùng quen thuộc như kẹt xe, lốp hỏng, đau bụng đột xuất, đưa mẹ đi bơi,…

Trên đường về lại Sài Gòn, anh S, đại diện công ty tài chính, giờ là cổ đông chính của nhà máy này, hỏi Tony chứ em biết vì sao họ rất giỏi, rất tài năng, nhưng cuối cùng phải bán nhà máy không. Vì tính kỷ luật là thứ DUY NHẤT họ thiếu. Họ chỉ có thể ĐẺ mà không thể NUÔI. Anh S nói anh sẽ không giữ ban giám đốc cũ, vì sợ là sự vô kỷ luật, sự xuề xòa của họ ảnh hưởng đến cả công ty, ai cũng bắt chước thì chết. 

Nên các bạn trẻ, muốn có sự nghiệp, phải rèn tính kỷ luật cho CÁ NHÂN mình. Cái này đơn giản chỉ là sự RÈN LUYỆN. Quyết tâm 11h đêm ngủ là 11h đêm tắt đèn tắt máy tính đi ngủ. Đúng 5h sáng thức dậy là đúng 5h, vặn đồng hồ reng reng, bật dậy như lò xo. Tập thể dục là tập thể dục. Mệt cũng tập, trời lạnh cỡ nào cũng tập. Đến công sở trường học phải tuyệt đối đúng giờ, 8h học là 8h mở tập ra học. Giờ ăn là ăn, chơi là chơi, làm là làm. Ngồi cà phê với bạn bè là nói chuyện, tắt máy, không vừa nói chuyện vừa gián đoạn vì facebook hay tin nhắn. Kỷ luật khủng khiếp cho cá nhân mình, không nuông chiều cái lười, cái xuề xòa, cái “thôi kệ”. Và bạn bè cũng vậy, hạn chế chơi với thể loại vô kỷ luật, vì sẽ bị lây nhiễm. Khi học hành, chọn đội nhóm để làm bài tập chẳng hạn, chỉ chọn người có kỷ luật, không CẢ NỂ, mình cả nể là mình khổ. Đặc biệt trong làm ăn, người rủ mình mà kém kỷ luật, thì thôi. Vì hùn với họ, mình có cố gắng làm đến đâu đi nữa, cuối cùng cũng dẹp tiệm. 

Bốn anh sáng lập viên nhà máy thủy sản kia, bán xong có chút tiền, rượu chè suốt. Rồi bất đắc chí, tới giờ khởi nghiệp lại vẫn chưa được, đành chạy xe ôm kiếm sống. Cứ chở khách đi ngang thì chỉ trỏ nói hồi xưa nhà máy này của tụi anh nè. Hằng ngày, 4 anh tụ tập với nhau ở quán cà phê, vừa ngồi chờ khách vừa quánh bài, ván giờ chỉ còn mười ngàn hai chục. 

Nhưng cả bốn đều rất vui. Vì lúc nào cũng đủ tay bài. Enough hands to play cards. Always.

Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

A lovely Mumbai

        Tôi thích đi du lịch. Nhưng không phải chỉ để ngắm cảnh đẹp hay thưởng thức những món ăn ngon mà với mong muốn tìm hiểu về cuộc sống và con người những miền đất xa xôi. Và chuyến đi Mumbai ấy đã cho tôi nhiều hơn thế. Chuyến đi "bụi" đầu tiên đã dạy cho tôi về lòng tốt, niềm tin và dám sống với những đam mê, khát vọng. Tất cả đều đến từ những người xa lạ. Tôi đến Mumbai một mình, nhưng trở về với những người bạn và hơn một ngôi nhà mà tôi biết sẽ luôn mở cửa chào đón tôi bất cứ khi nào....
Trên những con phố của Mumbai, bạn dễ dàng bắt gặp những người bán hàng trong những cửa tiệm tạp hóa như thế. Họ bán đủ mọi thứ lặt vặt từ viên kẹo cái bánh hay lá trầu, ... Nhưng đối với tôi họ là "những người giúp đỡ". Sau hai ngày lang thang quanh khu vực khách sạn mà mười lần đi lạc cả mười thì những người bán hàng quanh đây đều quen mặt tôi. Đến mức chỉ nhìn thấy con bé mặt lơ ngơ nhìn xung quanh thì người đàn ông đứng tuổi đã nói cô đi thẳng, rẽ trái dù con bé chưa kịp hỏi gì. Và tôi sẽ nhớ mãi giọng nói những giọng nói tràm ấm đầy quan tâm đó: Cô đã tìm được đường chưa? Cô cần giúp gì không?... Rồi một nhóm túm 5 tụm 3 lại hỏi đường cho một con bé xa lạ...

Đến với Mumbai bạn sẽ khó bắt gặp bóng dáng của những chiếc xe máy trên đường phố. Và dĩ nhiên là không có khái niệm "xe ôm" (một điều đau lòng cho một đứa say xe như tôi). Người giầu thì có xe hơi hoặc taxi. Còn người nghèo thì xe bus, tàu hoặc auto. Những chiếc xe bus hai tầng bụi bặm và cũ kĩ mà tôi vẫn chưa đủ can đảm để thử...
Taxi ở Mum bai với 2 màu đen vàng: Sau một thời gian trải nghiệm thì tôi rút ra kết luận là số mình không thể nào giàu được. Chẳng thế mà cứ thấy trai đẹp gái xinh nào lái xe đến chở đi chơi thì "tim đập, chân run", còn trai nào mà rủ đi bộ thì hớn hở ra mặt. Ngồi trong xe xịn có điều hòa thì mặt mày tái xám còn ngồi trong chiếc taxi cũ kĩ không điều hòa thì ngủ ngon lành ...
Người ta nói Ấn Độ là đất nước của những chú bò và bạn có thể thấy chúng ở khắp nơi trên đường phố. Vậy mà đây là chú bò đầu tiên/2 mà tôi chụp được ở Mumbai.
Tôi rất thích những khu vườn ở Mumbai, ngập tràn ánh nắng. Cây cối không cắt tỉa mà khá tự nhiên. Và có lẽ không chỉ riêng tôi mà đối với người dân Mumbai những khu vườn cũng có một vị trí đặc biệt. Đến thăm những khu vườn này bạn dễ dàng bắt gặp những cậu sinh viên ngồi tán gẫu, những người lao động nghỉ ngơi giữa giờ làm việc hay những đôi tình nhân kín đáo hẹn hò, ....



Puri, một món ăn vặt khá đặc trưng ở Mumbai bạn có thể dễ dàng bắt gặp ở một nhà hàng sang trọng hay ở một quán hàng rong ven đường. Puri có hình tròn với lớp vỏ bằng bột mì rán rỗng ruột. Khi ăn người ta nhồi khoai tây nghiền vào bên trong rồi chấm với nước sốt được làm bằng sữa chua. Làn đầu tiên thấy anh bạn đi cũng hướng dẫn cách ăn Puri tôi đã tự hỏi sao người ta có thể cho cả một cái Puri vào miệng và ăn một cách ngon lành như thế
Marine Drive: Vịnh Marine một địa điểm thu hút khách du lịch ở Mumbai. Vịnh được ví như "Chiếc vòng cổ của nữ hoàng" bởi khi đêm xuống, men theo bờ của vịnh, những chiếc đèn đường sáng lấp lánh như những viên ngọc trai tạo nên chiếc vòng xinh đẹp. Xung quanh vịnh là những tòa nhà như những cung điện nguy nga, Taj Hotel, sân vận động criket,.... Thế giới của những người giàu


Nơi mọi người đến hít thở không khí trong lành và ngắm hoàng hôn...


Hanging garden, đáng tiếc là tôi đến đây vào buổi tối nên không thể quan sát hết vẻ đẹp nơi đây. Bù lại có thể nhìn thấy vịnh Madrine từ phía xa xa nhưng chiếc vòng pha lê lấp ánh....
Boots house