Những ngày này anh bận rộn suốt, chẳng có thời gian cho em. Lúc em rời nhà là khi anh còn đang thiếp trong giấc ngủ sau một ngày làm việc mệt mỏi và căng thẳng. Lúc anh về nhà là khi em đã trong trạng thái lơ mơ vì buồn ngủ. Em trả lời tin nhắn của anh trong trạng thái ngái ngủ rồi thiếp đi lúc nào không hay.
"Anh xin lỗi em. Anh không tốt. Anh không dành thời gian được cho em."
Anh biết không, khi anh nghe anh nói khóe mắt em đã cay cay. Nhưng em không khóc vì em biết điều anh mong muốn nhất là được thấy em luôn tươi cười. Anh luôn nói với em dù anh vất vả thế nào, dù có khó khăn đến đâu. Chỉ cần em luôn hạnh phúc thì anh có sức mạnh để vượt qua tất cả. Anh chỉ sợ nhất là khi em khóc.
Anh biết không, anh có lỗi gì đâu khi không dành thời gian cho em nhiều như anh mong muốn. Chỉ có em mới hiểu anh đã làm việc vất vả đến nhường nào, chỉ có em mới hiểu bao khó khăn áp lực mà ngày ngày anh đang phải đối mặt. Không phải tính bằng ngày, bằng tháng mà đã được tính bằng năm. Em đã từng xót xa khi thấy anh thức đêm hàng tháng trời. Khi em đang say trong giấc ngủ là lúc anh làm việc. Vậy mà công việc thất bại. Nhìn anh ngược xuôi lo công việc em thương anh mà không biết phải làm gì.
Bận rộn, căng thẳng là thế, nhưng mỗi lúc bên em anh vẫn luôn ân cần chu đáo, chăm sóc tìm mọi cách để làm em vui. Vậy mà con bé cứng đầu là em suốt ngày chỉ gây gổ làm anh buồn. Em vẫn nhớ như in ngày hôm đó. Em cãi cọ với anh. Tìm đủ mọi cách mà không sao dỗ được em, anh đã ôm em rồi khóc. Công việc hôm đó thất bại anh không màng vẫn nhớ ghé mua món đồ em thích. Vậy mà em lại giận anh.
Em vẫn luôn ngốc nghếch như thế để rồi sau đó lại ân hận khi nghe anh kế hôm đó anh không biết mình đã lái xe như thế nào để đến gặp em.
Anh à, người phải xin lỗi anh là em chứ có phải anh đâu. Nhưng em không xin lỗi bằng lời nói vì em biết có nói sao cũng không đủ.
Em sẽ ở bên anh với nụ cười tươi tắn nhất để cùng anh vượt qua mọi khó khăn phía trước. Em không những tin mà chắc chắn rằng chúng ta sẽ vượt qua. Phải không anh?
cô giáo xinh quá, anh nào mà hanh phúc vậy ta, hihihihih :)
Trả lờiXóa